THỌ XUÂN ĐƯỜNG - Nơi hạnh phúc đang từng ngày hiện hữu!
Gặp lại anh- vị Lương y với cử chỉ gần gũi và nụ cười thân thiện, anh niềm nở cho chúng tôi biết kết quả rất khả quan của những bệnh nhân sau 1 đến 2 và 3 liệu trình điều trị tại đây. Có bệnh nhân chỉ số CK trong cơ giảm xuống như một người bình thường. Loạn dưỡng cơ Duchenne- căn bệnh khó và bó tay của giới y học, nhưng tại Đông y Thọ Xuân Đường hạnh phúc vẫn đang từng ngày hiện hữu!
Dẫn chúng tôi trờ lại khu điều trị, vẫn những gương mặt quen thuộc của các em bị bệnh Loạn dưỡng cơ, nhưng chỉ cách đây hơn một tháng, khi phóng viên chúng tôi đến đây, thật khó để nhìn thấy nụ cười và cảm nhận được niềm vui của bố mẹ, ông bà các em, thì giờ đây không khí tại hai phòng điều trị của Lương Y Phùng Tuấn Giang đã rộn rã tiếng nói tiếng cười. Cháu Nguyễn Phương Linh (3 tuổi), quê ở Hải Phòng, đã điều trị tại đây được hơn 4 tháng. Chị Nguyễn Thị Duyên - mẹ cháu Linh chia sẻ: “Khi cháu được 2 tuổi mà vẫn chưa đi đứng được, lo lắng không hiểu vì nguyên nhân gì nên gia đình đã đưa cháu đi lên bệnh viện Nhi Trung ương khám, các bác sĩ kết luận cháu bị bệnh Loạn dưỡng cơ. Tưởng rằng tìm ra bệnh thì sẽ có cách điều trị nhưng ai ngờ bác sĩ nói bệnh này của cháu hiện chưa có phương pháp nào điều trị được. Thương con mà chỉ biết khóc vì chẳng biết phải làm gì để con được lành bệnh. Khi mọi sự chỉ còn biết phó mặc cho số phận, thì một lần tra cứu trên mạng chúng tôi đã biết đến Nhà thuốc gia truyền Thọ Xuân Đường, hai vợ chồng chẳng suy nghĩ gì nhiều, và quyết định đưa con lên Hà Nội. Đến bây giờ sau gần 5 tháng điều trị, trải qua hơn một liệu trình thấy con khỏe mạnh hơn, ăn uống tốt và nhất là nhìn con chân tay cứng cáp, tụ vịn lên và ngồi dậy, nắm tay mẹ bước đi được mà không bị ngã. Thực sự hai vợ chồng tôi như vỡ òa!”. Vâng, nhìn bé Phương Linh cười đùa bên mẹ và chập chững bước theo mẹ - những bước đi dù chưa thực sự vững chắc nhưng chúng tôi thầm hiểu đó là cả một niềm hạnh phúc đến nghẹn ngào của đôi vợ chồng trẻ này!
Trường hợp em Ngô Quang Thuận (14 tuổi)- quê ở Quỳnh Lương- Quỳnh Lưu- Nghệ An, phát hiện bị loạn dưỡng cơ khi em 4 tuổi: khi ngồi xuống đứng lên em phải chống tay, gia đình đưa đi khám thì biết em mắc bệnh loạn dưỡng cơ. Năm 8 tuổi thì em không còn khả năng đi lại được nữa, gia đình phải cho em nghỉ học. Chia sẻ với chúng tôi, ông Hồ Đức Căn- ông ngoại em Thuận cho biết: “Cả bố và mẹ cháu đều là giáo viên công chức Nhà nước, dù bận công việc nhưng vẫn thay nhau sắp xếp thời gian đưa cháu đi điều trị ở những nơi uy tín nhất từ Bắc vào Nam như: Bệnh viện Nhi Trung ương, đến bệnh viện trong Sài Gòn, nhưng thuốc điều trị chỉ có một số loại thuốc giãn cơ, kết hợp uống vitamin E. Sau gần 7 năm điều trị mà bệnh tình của cháu vẫn không có dấu hiệu chuyển biến, cơ chân thì ngày một teo và co lại, gia đình càng thêm phần lo lắng và mất hy vọng. Vậy nhưng khi tình cờ đọc trên báo chí, biết đến Lương Y Phùng Tuấn Giang, gia đình cũng chẳng suy nghĩ bàn tính gì nhiều, chỉ mong cầu trời phù hộ được gặp thầy gặp thuốc. Điều trị đến ngày hôm nay là mới được hơn 2 tháng, và 21 ngày nữa là qua một liệu trình điều trị, gia đình đã thấy bệnh tình của cháu có sự chuyển biến rất rõ rệt: cháu đã tự co chân lên, bắp chân thì nở to gấp đôi, và nhất là nếu trước kia để có thể tập đứng phải cần sự trợ giúp của 3 người thì giờ chỉ cần sự giúp đỡ của 1 người là cháu có thể đứng lên được, thật sự gia đình tôi không tin rằng cháu lại có được ngày hôm nay”. Đang tập luyện cơ chân theo sự hướng dẫn của y sĩ, em Thuận vẫn nở một nụ cười thật tươi, tôi hỏi em: “Em có muốn nhanh khỏi bệnh để đi học tiếp không?”, em bảo: “ Có ạ, cháu muốn khỏi bệnh để đi học với các bạn”. Không giấu được nỗi buồn trên khuôn mặt của người đã ở tuổi gần thất thập lai hy, ông Căn thổ lộ: “Vâng, lẽ ra ở tuổi 14 này cháu nó đang bước vào những ngày đầu tiên của năm học cuối cấp, chuẩn bị lên cấp III, nhưng vì căn bệnh này mà nếu được trở lại trường học, cháu nó sẽ phải học lại từ lớp 4 để đảm bảo về mặt kiến thức! Dù biết bệnh tình của cháu phải có thời gian và sự kiên trì, nhưng gặp được Lương Y Giang là gia đình tôi như có thêm một lần nữa để hy vọng!”
Em Nam Anh (10 tuổi)- quê ở Bình Phước cũng là một trong những trường hợp đặc biệt bị mắc bệnh loạn dưỡng cơ. Mặc dù mới phát hiện ra bệnh năm 2012 khi thấy em không thể đứng lên đi lại bình thường được. Gia đình đã nhanh chóng đưa em đi lên bệnh viện Nhi Đồng quốc tế thành phố Hồ Chí Minh để khám, khi các bác sĩ đưa ra kết luận về tình trạng của em đã khiến cả gia đình dường như suy sụp hoàn toàn. Thế nhưng cũng chỉ qua thông tin trên cùng việc tìm hiểu thông tin về Nhà thuốc gia truyền Thọ Xuân Đường, bố mẹ em đã quyết định đưa em ra ngoài Hà Nội để điều trị. Vượt qua hàng ngàn kilomet đưa cháu ra Hà Nội, bà ngoại của Nam Anh cho biết: “Thực sự khi quyết định đưa cháu ra Hà Nội gia đình cũng không hi vọng gì nhiều, chỉ nghĩ là cứ ra xem thế nào thôi. Khi nghe bác sĩ Giang nói là sẽ ngăn chặn được sự phát triển của bệnh, gia đình cũng yên tâm phần nào. Đến nay sau hơn 3 tháng điều trị các cơ chân của cháu đã mềm hơn và cháu đã có thể đi lại dễ hơn, gia đình tôi mừng rỡ lắm!”
Hình ảnh một lương y thường xuyên xuống thăm khám, nắm bắt mọi chuyển biến của bệnh nhân và dành cử chỉ quan tâm, động viên, lắng nghe mọi chia sẻ của gia đình bệnh nhân, đã khiến nơi đây như giống như một gia đình. Tiếng lành đồn xa, bệnh nhân từ nhiều tỉnh thành tìm đến Thọ Xuân Đường, hiện có tới 50 bệnh nhân bị loạn dưỡng cơ đang đăng ký điều trị. Tuy nhiên vì điều kiện về cơ sở vật chất chưa thể đáp ứng được việc chăm sóc, điều trị số lượng lớn nên anh đang lưu giữ danh sách bệnh nhân và sau mỗi đợt điều trị anh lại tiếp tục nhận thêm bệnh nhân để việc tiến hành mỗi liệu trình điều trị đạt được kết quả cao nhất.
Chia sẻ về những dự định phát triển nhà thuốc, anh bảo: “Dự định thì có rất nhiều nhưng trước tiên anh muốn xây dựng một bệnh viện Đông Y để phục vụ được đông đảo bệnh nhân xa gần. Và điều đó không ngoài mục đích là làm sao để người giàu cũng như người nghèo đều được thăm khám, điều trị bằng chính bài thuốc, vị thuốc quý của dân tộc”.
Mỗi năm, hàng triệu bệnh nhân trên thế giới phải gánh chịu hệ lụy khủng khiếp của bệnh Loạn dưỡng cơ, trong đó đa phần là trẻ em. Vậy nhưng đến với Thọ Xuân Đường, Lương y Phùng Tuấn Giang- hậu duệ đời thứ 15 của dòng họ nổi tiếng về y thuật, với kiến thức, kinh nghiệm và niềm say mê nghiên cứu anh đã và đang mở ra nhiều triển vọng mới trong việc đưa ra phác đồ điều trị để đẩy lùi những tai biến của bệnh Loạn dưỡng cơ gây ra cho con người. Những thành công trong nghiên cứu, điều trị của Lương Y Phùng Tuấn Giang đã được ghi nhận qua những bằng khen, giấy khen, giải thưởng cao quý do nhà nước trao tặng, giới y học trong nước và trên thế giới công nhận, xác lập. Tuy nhiên có lẽ từ tận đáy lòng Lương Y Giang điều mà anh hạnh phúc nhất có lẽ vẫn là sự tin yêu, tin cậy của nhân dân, được nhìn thấy các em được chạy nhảy, nô đùa và được cắp sách đến trường hòa nhập với cuộc sống.
Việt Nam- đất nước với “Rừng vàng biển bạc”- Trên mọi nẻo đường đâu đâu cũng thấy những vị thuốc quý và những vị lương y sống trọn với chữ “tài” và chữ “tâm”, họ đã và đang góp phần làm đẹp hơn những vị thuốc của dân tộc, đưa bài thuốc của gia đình ngày một đi xa hơn, đóng góp to lớn vào sự phát triển nền Y học cổ truyền của Việt Nam và khẳng định vị trí, tầm vóc trong YHCT của thế giới. Lương Y Phùng Tuấn Giang là một trong số ít những đại diện tiêu biểu của nền YHCT Việt Nam xứng đáng với 6 chữ vàng: Tuổi trẻ- Tài cao và Y Đức! Chặng đường Y Đức anh đã và đang xây dựng, cống hiến sẽ là bảng báo công lớn nhất, trang trọng nhất mà anh kính dâng lên tổ tiên- dòng tộc!