MONG MỘT NGÀY MAI TƯƠI SÁNG HƠN
Bài đăng báo Sức khỏe cộng đồng số 11 (61) ngày 15/05/2019
Trong cuộc sống, có nhiều khi mọi thứ xảy ra như là ... “định mệnh”. Ngày ấy, giờ ấy, phút ấy ta phải đối mặt với những khó khăn, những buồn khổ mà ta không bao giờ biết trước. Cuộc đời của người nghèo khó không có nhiều lựa chọn. Đó cũng chính là gia cảnh của gia đình anh Hoàng Văn Chiến ở Thôn Nà Đinh, xã Hòa An, huyện Chiêm Hóa, tỉnh Tuyên Quang.
Hạnh phúc chẳng tày gang
Sau khi xuất ngũ, anh bộ đội dân tộc Nùng Hoàng Văn Chiến sinh năm 1980 về quê làm kinh tế. Tháng 10 năm 2008 qua mai mối anh tìm hiểu và đi đến hôn nhân với chị Nông Thị Chiến dân tộc Tày sinh năm 1985 ở xã Nhân Lý. Đôi trai tài gái sắc đẹp đôi được người dân bản hết lời khen ngợi. Đôi chim non ríu rít vui mừng khi vừa kết hôn chẳng bao lâu đã biết chị mang song thai. Hạnh phúc nhân đôi, niềm vui không thể nói nên lời. Rồi cũng qua 9 tháng 10 ngày chị lần lượt hạ sinh hai bé trai kháu khỉnh đặt tên Hoàng Đình An và Hoàng Đình Hoàn. Nhìn hai con xinh tươi khỏe mạnh, đôi vợ chồng trẻ càng cố gắng lao động không mệt mỏi. Gia đình bốn người lúc nào cũng rộn ràng tiếng cười.
Tưởng chừng như hạnh phúc giản đơn chỉ cần có thế, ấy vậy mà bão tố ập về khi An và Hoàn bước vào tuổi thứ 4. Lúc này hai cháu có biểu hiện đi không vững, luôn lắc lư, hay bị ngã và không bước được lên cầu thang. Ban đầu anh chị Chiến nghĩ con trai đùa nghịch nhưng tình trạng càng ngày càng nặng. Đặc biệt là cả An và Hoàn đều bị như vậy. Như cảm thấy có điều không lành anh chị quyết định đưa con xuống Viện Nhi Trung ương để khám.
Lúc này bác sỹ kết luận hai cháu bị bệnh loạn dưỡng cơ Duchenne. Vốn người dân tộc thiểu số nên anh chị Chiến không hiểu loạn dưỡng cơ là gì? Sao con anh chị laị bị như vậy vì anh chị không kết hôn cận huyết thống mà lại bị đột biến gen. Anh chị cho các con nằm lại Viện nhi Trung ương để điều trị. Ngày này qua tháng khác, mất bao nhiêu tiền mà bệnh tình không thuyên giảm. Đã nghèo nay càng nghèo hơn. Hơn một năm nằm ở viện nhi Trung ương, An và Hoàn không có biến chuyển, đến khi không thể gắng gượng lo được tiền chữa bệnh cho con được nữa anh chị đành lau nước mắt đưa hai con về lại Tuyên Quang.
Năm năm trôi qua An và Hoàn giờ đã 9 tuổi. Cả hai được nhận chế độ người khuyết tật, bảy trăm nghìn một tháng một cháu. Từ chỗ là một hộ trung bình khá, nay gia đình anh chị Chiến lọt “top” hộ nghèo của xã Hòa An. Tài sản trong ngôi nhà trống hoác chỉ còn hai chiếc xe đạp trẻ con. Nhìn hai chiếc xe là gợi thêm nỗi đau, bởi trước kia hai đứa có thể chạy nhảy và đạp xe đi quanh sân thì giờ chỉ có thể nhìn. Bệnh tình của hai bé ngày càng nặng. Các cơ teo dần lại. Chân hai bé co lại như chân ếch không thể ngồi, không thể đứng. Và cơ tay cũng bắt đầu teo, oặt oẹo không cầm nắm được. Mọi sinh hoạt đều phải gọi bố gọi mẹ.
Bố mẹ sẽ cùng con đi tới miền nắng ấm
Chị Chiến xin đi làm công nhân sam sung ở Thái Nguyên để lấy tiền lo cho hai con. Anh Chiến phải ở nhà chăm sóc cho hai đứa. Chỉ lo ăn, lo giữ, lo cho chúng nó đi vệ sinh cũng hết ngày. Ruộng vườn để không. Ngôi nhà đã lạnh nay càng lạnh lẽo. Tiếng cười của bốn người giờ chỉ còn tiếng hai đứa trẻ ngu ngơ nói cười ọ ẹ với nhau…
Ngôi nhà của gia đình anh chị Chiến ở Tuyên Quang
Trong lúc rảnh rỗi hiếm hoi, anh Chiến lên mạng tìm hiểu và biết đến nhà thuốc đông y Thọ Xuân Đường ở số 5 khu Thủy sản, Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội. Anh tràn ngập hy vọng khi đọc được thông tin biết rằng nhà thuốc chữa nhiều trường hợp loạn dưỡng cơ. Tháng 8 năm 2018 anh bàn bạc với chị để đưa con xuống Hà Nội. Buồn thay cho kiếp người, dù dứt lòng dứt ruột trong đau đớn, nhưng anh chị chỉ có thể đưa em Hoàn đi chữa, còn bé An đành gửi lại ông bà chăm hộ.
Bé Hoàn chữa trị được gần tháng có biến chuyển tốt. Đặc biệt, hoàn cảnh khốn khó của anh chị cũng được lương y Phùng Tuấn Giang chủ nhiệm nhà thuốc Thọ Xuân Đường thấu cảm và đã nhận điều trị vật lý trị liệu cho cả hai cháu An và Hoàn miễn phí và giảm tiền thuốc cho cả hai anh em. Lúc này anh chị Chiến mới dám đón cháu An xuống điều trị. Chị Chiến ngày được nghỉ làm cũng tranh thủ xuống Hà Nội chăm nom hai con.
Hàng ngày bất kể ngày nắng hay ngày mưa cứ 13 giờ 30 trên chiếc xe máy cũ anh Chiến lom khom chở hai con tật nguyền sang khu trị liệu của Thọ Xuân Đường để châm cứu, xoa bóp, bấm huyệt. Đứa ngồi trước, đứa buộc địu đằng sau, anh Chiến vất vả lắm mới đưa được hai cháu từ khu nhà trọ ở Kim Giang sang khu Nhân Chính an toàn. Đó là chưa kể đến mưa gió, tắc đường, rét mướt… Trong đôi mắt người cha ấy giờ đây chỉ có sự thất thần, đôi mắt đỏ ngầu nhìn hai con mà đầy lo lắng. Với những người khác nhìn vào con họ thấy tương lai của họ nhưng đôi mắt anh chỉ là những nếp nhăn trùng xuống. Giọng anh Chiến lớ lớ nói tiếng kinh lẫn trong tiếng nấc, nghe cũng không rõ “Thôi thì phải cố hết sức, chứ biết làm sao… con của mình, mình đẻ ra nó mà… làm sao mà mặc kệ chúng nó được…”
Anh Chị Chiến cho con đến Thọ Xuân Đường vật lý trị liệu hàng ngày
Tiến sỹ - Lương y Phùng Tuấn Giang tặng quà cho các cháu điều trị loạn dưỡng cơ Duchenne
đang điều trị tại Thọ Xuân Đường.
Sau gần 9 tháng điều trị, từ chỗ không ngồi được, người cứ oặt oẹo lả lướt, chân tay teo tóp, tinh thần ngơ ngẩn, đến nay hai bé An và Hoàn đã có thể tự ngồi và nhìn có vẻ nhanh nhẹn, tinh tường hơn. Đó là điều anh chị Chiến không thể ngờ tới bởi trước đây khi mang hai cháu đi chữa, các bệnh viện đều lắc đầu. Nhờ đến phương pháp vật lý trị liệu kết hợp châm cứu và uống thuốc đông y của Nhà thuốc đông y Thọ Xuân Đường mà hai cháu cũng như nhiều cháu khác đang chữa trị ở đây có sự biến chuyển rõ rệt.
Tôi hỏi chị Chiến “Chị có dám đẻ nữa không?” chị bảo “Giờ đẻ cũng sợ. vợ chồng đụng nhau còn thấy ghê ghê. Chỉ muốn lo cho hai thằng thôi… Giá như bọn em đau thay được cho con…”. Rồi chị đưa ánh mắt xa xăm nhìn ra phía cửa…Một miền nắng ấm chưa về…
Tôi thầm phục anh chị Chiến bởi dù tình trạng bệnh tật của các con khá bi đát, tương lai chưa biết ra sao, tiền bạc không còn, cuộc sống của họ đang trong những ngày vô cùng khốn khó, nhưng họ luôn động viên nhau gắng gượng hàng ngày, chắt chiu những niềm hy vọng mong manh để có thể tiếp tục sống. Họ sẵn sàng chịu khổ, chịu cực vì các con, chứ không như nhiều trường hợp mới khốn khó tí đã chồng tán vợ ly.
Hy vọng cặp song sinh An - Hoàn và anh chị Chiến sẽ tìm lại được tương lai tươi sáng. Ngày mai mặt trời sẽ lại mọc, bầu trời sẽ lại xanh, và chúng ta sẽ tiếp tục mỉm cười. Không buồn nữa, không đau lòng nữa, tất cả, phải để tất cả lại phía sau thôi… Tôi những muốn nói với anh chị Chiến những lời như thế. Nhưng lời cứ nghẹn lại, và nước mắt cứ chực rơi….
Hiện tại, đồng lương 7 triệu/tháng của chị Chiến và trợ cấp 2 đứa 1,4 triệu là toàn bộ nguồn thu nhập của gia đình anh chị. Chị Chiến làm ở công ty chắ chiu dành dụm, chấp nhận làm tăng ca không dám nghĩ đến nghỉ ngơi dù mệt mỏi. Anh Chiến ở Hà Nội ngoài khoản thuê trọ 2 triệu đồng phải chắt chịu tính toán từng chút một trong cuộc sống hàng ngày để còn lo cho hai con. Độc giả gần xa cảm thương hoàn cảnh của anh chị Chiến và hai bé An – Hoàn xin hãy chung tay giúp đỡ. Mọi đóng góp vật chất, tinh thần đều là động lực giúp anh chị Chiến vượt qua nỗi gian truân này.
Mọi đóng góp xin liên hệ:
Anh Hoàng Văn Chiến – sdt: 0375457352
Số tài khoản chị Nông Thị Chiến: 0821000055125 – vietcombank chi nhánh Bắc Ninh
Thôn Nà Đinh, xã Hòa An, huyện Chiêm Hóa, tỉnh Tuyên Quang.
Hoặc tới nhà thuốc đông y Thọ Xuân Đường số 5 ngõ 1 Lê Văn Thiêm, Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội.
Tình Vũ